1/31/2015
Ở sâu tận đại dương mênh mông kia, có một linh hồn đang thổn thức về quê cũ, để mơ được muôn đời dìm vào đó, sống với mùi biển mặn thân quen. Mời qúy vị thưởng thức bài thơ của thi sĩ An Bằng – tác giả Thôi Kệ sau đây.

CHO TA VỀ VỚI BIỂN XANH

Ta nghe như tiếng biển xanh kêu gọi
Lướt con thuyền xoải cánh với chim Âu
Bình minh lên đón ánh nắng trên đầu
Ném khổ ải xuống đáy sâu thăm thẳm.

Xin gửi nắm tro tàn vào biển mặn
Để muôn đời thầm lặng dưới đại dương
Để mắt thôi không còn thấy đau thương.
Để hồn thôi hết lầm đường lạc bước.

Chết có chờ ai? Người sau kẻ trước
Sống vài ngày cũng chẳng được thêm chi.
Hay chỉ là lượm lặt tiếp sầu bi?
Một lần đến và lần đi vĩnh viển.

Cảm ơn đời đã cho ta hiện diện
Xin nhận ta về với biển bình yên
Hoá kiếp thành một phiến đá không tên.
Cho thiên thu khỏi ưu phiền thế sự.

Thôi Kệ – Jan-26-15