Thơ: Diễm Khanh

Trời se lạnh sương mờ giăng phủ
Bước đường quen ủ rủ hồn tui
Hỏi lòng, anh dạt mô rồi?
Để tui lủi thủi qua đồi liễu xanh

Bỏ tui đi, răng anh không nói
Nhìn biển khơi tui nhói trong tim
Mênh mông sóng nước răng tìm
Bóng anh như đã khuất chìm khói sương

Xa tui, anh nhớ thương không hỉ?
Tui ở nhà rầu rĩ tháng ngày
Đợi tin anh gởi về đây
Tui liều rắp vượt trời tây một lần

Gặp lại anh vừa mừng vừa tủi
Người hiền trời dun dủi gặp nhau?
Vượt biên ai chẳng khổ đau
Ở đời ai có qua cầu mới hay

Trời hải ngoại dạo này trở lạnh
Sương mù giăng nhớ cảnh năm xưa
Người đi kẻ ở tội chưa
Tủi thân nước mắt như mưa dầm dề

Diễm Khanh