Cơm Của Mạ

Đã lâu rồi con mới được ăn cơm của mạ
Chứa nụ cười và nước mắt mạ vui
Nhìn con ăn mạ thích lắm không thôi
Bốn mươi năm con cao lớn từ hạt cơm mạ nấu

Bàn tay mạ dẫu nhăn nheo xương xẩu
Móng tay mạ dẫu ngắn củn đen đui
Nhưng cơm mạ vẫn ngon nhất trên đời
Nuôi trí con và tâm hồn lương thiện

Con không thèm cá sông cá biển
Con chỉ thèm rau mạ luộc thôi
Con không thèm thịt hộp thịt tươi
Con chỉ thèm rau xanh mạ hái

Con ăn cơm và mạ như trẻ lại
Tô cơm to con ăn chút hết veo
Vì ngoài kia bao kẻ đói nghèo
Con bỏ thừa sẽ thành người tội lỗi

Vì tình thương nên con đi thật vội
Thăm bao người quý mạ mến con
Nhờ người ta con của mạ nên khôn
Và từ họ con có điều kì diệu

Con của mạ nghèo trơn ai hiểu
Con chỉ giàu tình cảm mà thôi
Chút thiện duyên để đứng trong đời
Đều lớn lên từng bữa ăn mạ nấu

Bên đại dương vợ hiền trung hậu
Vì thương con mà nặng gánh hai vai
Con của mạ thông hiểu ngắn dài
Hai phụ nữ đều tuyệt vời nhất

Giữa đêm khuya bao lời thành thật
Gửi mạ hiền thao thức cùng con
Gửi vợ yêu đang nhớ thương chồng
Cơm hai người là điểm mười điểm chín



Nguyễn Văn Quân.