Ông Nguyễn Tấn Giai kể lại về chuyến đi vượt biển đầu tiền của làng An Bằng, qua bài thơ Tiếng Vọng Quê Hương

KỶ NIỆM  MỘT CHUYẾN ĐI HOANG

Ngày 15-7-1978, sau cơn giông gió đã lặng yên, bao cảnh vật cũng im lìm thiêm thiếp, ngư dân làng mệt mỏi say giấc nồng … rồi mỗi sớm mai thức đậy đón bình minh!  Trăng khuya đã lên ngang đầu, gió liu riu làm mặt nước gờng gợn bóng sao đêm, mỉm môi cười … như đang mừng đón một điều gì mới lạ.

Kể từ đó cuộc hành trình bắt đầu chuẩn sinh, thấp thoáng đó đây một vài bóng hình.

Bảy anh em quyết chí kiên cường, một sức mạnh dũng cảm đẩy đưa.

  • 1.    xin làm cây CỎ DẠI… mọc ven đường…
  • 2.    hay CỤC ĐÁ chìm sâu dưới lòng biển cả…
  • 3.    làm hồn MA đứng giữa bầu trời đại dương, đêm đêm vọng tiếng kinh cầu, nguyện cầu tất cả bằng  những gì tốt đẹp nhất!

Một ý nguyện, một  giấc mơ nho nhỏ của bảy chú điên khùng.  Nay quê hương An Bằng làng tôi thành sự thật.  Xin mời các bạn đi vào câu chuyện thơ ca.

 

Tiếng vọng Quê Hương

 

Buổi xa quê tìm phương trời xứ lạ

Vượt dặm trường gian khó biển trùng dương

Mang hoài bảo nghiêng mình tìm chí hướng

Đem mộng lớn … mở cửa … một tương lai.

 

Ngoại ô vùng cát trắng lắm chông gai

Đổi chén cơm bằng sự sống, nước mắt

Mỗi ân tình ngậm ngùi ôm xiết chặt

Giấc mơ hoang … cam chịu dấu niềm đau.

 

Quê hương tôi! Biến dạng nổi lên màu

Phước Ông-Cha qua bao đời dựng tạo

Mỗi bước đi … gánh thuận với ôn hoà

Bằng chữ Hiếu … nghĩa Ân tròn kính giữ.

 

Chiếc thuyền nan, đưa người làm khách lữ

Cuộc hành trình bảy đứa chuyến đầu tiên

An Bằng ơi! Tạm biệt mảnh đất hiền

Đành gác lại… tình riêng xin gắng đợi.

 

Kể từ đó … những xuồng ghe tiếp nối

Vượt ngàn trùng hải lý đến bình yên

Quê hương tôi! Chính thật biển-sông hiền

Mang ý đẹp kính hồn thiêng phấn khởi.

 

Bao tháng năm làng quê tôi phúc lợi

Sống hài hoà Hải Ngoại đến quê nhà

Để mai hậu vươn mình hát trường ca

Cảm ơn đời mưa thuận gió mây hoà.

 

Biển năm châu An Bằng đó quê Cha

Có Mẹ già đôi bàn tay nhân ái

Mỉm môi cười, nhỏ giọt nhớ thương ai

Hoàng hôn buồn thấm lạnh cả tâm thức.

 

Giấc mơ xưa đã trở thành sự thật

An Bằng ơi! Quê hương đẹp tuyệt vời

Một chuyến đi hoang … rực sáng bầu trời

Nhớ gắng giữ … lưu truyền … nhân cách sống…

 

Mar-12-2016

Nguyễn Tấn Giai