Thơ: Trương Minh Đạo

Sau bài thơ “Chuyến Vượt Biển”, tác giả Trương Minh Đạo đã tiếp tục diễn đạt cảm xúc về số phận vượt biển khá xúc động.  Lần này, ông nhìn ở khía cạnh của một người mẹ già thường hay trông đợi con về.  Bài thơ “Mạ Dớ Lắm”, biểu lộ qua ngôn ngữ mộc mạc chân thật của thổ ngữ An Bằng, mà có lẽ chỉ người An Bằng mới có thể hiểu được.  Những âm ngữ như “trời ơi” đã được tác giả ghi lại là “tời ơi”, “nhiều lắm” qua “diều lắm”, hay “sau” qua “thau”.  Có thể nói rằng, qua bài thơ thuộc thể tự do này, tác giả đã tài tình đưa vào những thổ âm của An Bằng, tạo nên một sự gần gũi nơi người đọc để đưa cảm xúc đến tận cùng. Về tình tiết, bài thơ này là một xúc cảm chung của những bà mẹ luôn thấp thỏm trông chờ ngày về của người con, luôn lo lắng về cái ăn cái mặc của người con ở xứ người, và luôn bứt rứt về số phận chia ly mà không thể nào giải thích được lý do phát xuất từ đâu.  Phải chăng, số phận của đất nước đã đẩy đưa sự chia lìa như thế để rồi người mẹ chỉ biết ầm thầm la lên “mạ dớ lắm” một cách tuyệt vọng?

 

MẠ DỚ LẮM !

 

Tui có thằng con hiện đang ở Mỹ
Lâu lắm rồi không thấy hắn về thăm
Dớ hắn diều mà không biết mần răng
Không biết râng chừ cho tui gặp mặt

 

Tui già rồi, sắp xa tời gần đất

Dớ hắn mà ăn uống chẳng thấy ngon

Tui thân già chỉ có một mình con

Nuôi lớn rồi hắn đi luôn mất biệt

Hai năm tước hắn noái đi ăn tiệc

Gặp ghe vượt biên rồi hắn đi luôn

Tời ơi tui dớ hắn cả năm tòn

Ăn không ngon, ngủ một đêm vài tiếng

Ba bốn tháng thau, hắn mới đánh điện

Hắn noái: mạ ơi con ở Hồng Kông

Tời ơi! Tui vui mà cũng đau lòng

Không có tui, ai nấu cơm cho hắn?

Hắn viết thư noái tong tại tỵ nạn

Có diều người làng nên cũng rất vui

Mà đêm về hắn noái cứ ngậm ngùi

Dớ mạ lắm, mạ ơi! dớ mạ lắm!

Tui ở dà, ngày đêm cứ lặm cặm

Dờ xóm giềng siêng lui tới hỏi thăm

Tồng thắn tồng khoai nên cũng đủ ăn

Dớ hắn quá mà moải mòn tông đợi

Qua Mỹ hắn cũng thường hay điện thoại

Hắn noái năm ni hắn sẽ về thăm

Tui vui mừng mà lòng cứ ngóng tông

Tông thằng con ngày đêm thêm mòn moải

Dờ O qua noái tui nóng lòng đợi

Hai năm tời rọt đắng với lòng cay

Không biết chừ bên nớ hắn có hay

Tình mạ bao la dư tời biển rộng

 

Tác giả: Trương Minh Đạo