“Nụ cười cứ mãi vấn vương
Ở đâu cũng thấy nẽo đường em qua”
Đó là hai câu trong bài thơ trong bài “Nhớ Nụ Cười” của thi sĩ Lê Phạm Dĩnh, một người An Bằng đã quá vãng cách đây không lâu, có đăng lên Anbangnews, và được nhạc sĩ Văn Duy Tùng phổ nhạc. Chính nụ cười ấy vẫn đi theo mãi suốt cuộc đời, bởi nó “chẳng phai màu thời gian”. Khi vui thì ta cười, đó là một phản ứng tự nhiên. Mà khi nụ cười chẳng phải màu thời gian, cứ quanh quẩn trong tâm hồn suốt cuộc đời, thì người trao ra nụ người đó có khả năng xoa dịu mọi âu lo, làm cho niềm vui tồn đọng lâu dài. Thi sĩ đã vô tình diễn tả những gì tồn đọng trong tâm hôn đó, để rồi nhạc sĩ đưa vào nốt nhạc rất mộc mạc, rất tự nhiên như câu chuyện hằng ngày trong đời sống.
Mời quý vị thưởng thức, Nhớ Nụ Cười, thơ: Lê Phạm Dĩnh, nhạc: Văn Duy Tùng, trình bày bởi ca sĩ Lê Vũ Phương.
Karaoke version: