Bài Dự Thi – tác giả Lê Trung (sáng tác tại Hoa Kỳ)

Nhớ những ngày xưa còn thơ dại

Cùng theo mẹ chiều chiều ra bãi

Ôi thú quá tung tăng chạy nhảy

Chơi tù ù một lũ trẻ con.

Nhìn ra khơi lấp ló những buồm

Người đón chồng với số đi buôn

Ngồi năm bảy vang vang trò chuyện

Cười đùa đố nhau buồm ai đó.

Từ khơi xa cánh to cánh nhỏ

Kẻ đoán buồm này người ghe nọ

Cùng nói cười cãi cọ rùm beng

Nhộn nhịp thay ôi bao ngày ấy!

Là những ngày nhớ mãi không quên

La lố ố khi buồm hạ xuống

Chiếc giáng neo chiếc thì cp bến

Thuyền cha đó giáng neo đầy cá.

Mẹ ơi đưa cho con mấy rổ

Lội đến ghe cha đưa một gói

Cá nấu đây con đưa mẹ nhé

Ôi thơm phức mở ra hé hé.

Lấy một con cái đuôi nẻ nẻ

A khoái quá mẹ bẻ cái đầu

Phần thân giao con nhai ngấu ngấu

Cả thịt lẫn xương nghiến chẳng còn.

Nghiến xong cá nấu chạy lon ton

Đến bên cha xin con cá sống

Cầm lại bà Ba bưng cái thúng

Ôi nhìn lúng túng kẹo bánh đầy.

Chọn cái nào đậu phụng kẹo ư

Một con kẹo phụng nào có đủ

Thôi đành kẹo ú một cái đây

Cầm lấy kẹo cau mày nhè nhẹ.

Miệng đang ngoại mẹ lại kêu về

Mẹ quẳng lên vai chạy le te

Hạnh phúc thay có cha là thế

Ấm áp tâm hồn bao tuổi trẻ.

Cuộc đời tôi chỉ còn có mẹ                                                                          

Cha vĩnh biệt tôi mới chào đời

Nhưng vẫn an vui không côi cút

Nhờ có mẹ chị anh dìu dắt.

Bởi thế vẫn như bao trẻ khác

Có cá hấp thơm, cũng đi học

Cũng tung tăng vui đùa hò hát

Vẫn cang cường đi suốt cuộc đời.

Nay ngồi nơi khung trời xứ lạ

Nhớ biển quê hương nhớ cá tươi

Nô đùa rộn rã những tiếng cười

Mùi thơm cá nấu nẻ đuôi ấy.

Bây giờ đâu thấy đã hết rồi

Thấm thoát nay tuổi đời sáu chục

Để nói lên một niềm hồi ức

Gắn bó cuộc đời đất quê hương.

Để ghi lại những ngày xưa đẹp

Lớp trẻ thời nay đâu có biết

Hưởng mùi cá hấp đuôi nẻ nẻ

Đón thuyền náo nức tiếng trẻ thơ.

Tung tăng chạy nhảy như bao thuở

Trên bãi cát vàng thân yêu đó

Nay vắng quá bóng người qua lại

Cảnh đìu hiu chiều chiều trên bãi.

Bởi dân mình kiếm kế sinh nhai

Người chuyên biển theo nghề hiện đại

Vắng biển quê bởi cảnh bãi ngang

Ôi nhớ quá thơm lừng cá nấu!