Tác giả: Nguyên Hạnh (Tấn Giai)
Sept 2018

Làng tôi tên gọi An Bườn
Bao thời dầm nắng phơi sương chuyên cần
Hoa đồng hạt giống gieo nhân
Trồng cây ăn trái con dân An Bằng.


Nguyên do hạt giống Hoa Đồng nhập thể với đồng loại nói chung, An Bằng – làng tôi nói riêng.   Nhân duyên hợp từ ngàn xưa đã đến. Sống giữa bầu trời trong sáng, mỗi sớm mai khi bình minh gợn hồng trên mặt nước, gió heo may dìu dịu thổi êm đưa, báo hiệu rằng – ở xa xa có những đám mây ẩn hiện nơi vòm trời biển đông, là ở đó có một chân trời hy vọng, chứa đầy niềm tin và sức sống.  Đã trải qua nhiều thế hệ mà con dân làng An Bằng ước mơ và khát vọng … cứ mãi thế! Với năm tháng chạy theo thời gian, làng chúng tôi vẫn ươm mình trong hai luống đất Trắng-Vàng với hai dòng nước Ngọt-Mặn như thể đang hòa mình vào đất trời liêng liêng.

Dọc theo bờ duyên hải, những hàng liễu xanh tươi nằm giữa làm bức bình phong tạo dáng, kết hợp thành một vùng đất thiêng liêng ngọt ngào mà bao đời đã ấp ủ, thương yêu, tận tụy, hy sinh cao cả, mong có một ngày đổi mới.

Bởi vì thế,  Hoa Đồng nhập thể với cảm xúc đồng loại.  Tuy khác giống nhưng cùng chung một bản thể như mọi loài, biết rung cảm, sống yêu thương, đùm bọc qua từng cay đắng hay ngọt bùi.  Mỗi hạt nhân được nẩy nở đều có sức sống và hương sắc riêng, cũng nhờ Phước Đức trích lũy lâu đời, nên những hạt giống hoa đồng sinh trưởng được sống trưởng thành trên mảnh đất co dạng thiêng liêng Quê Hương An Bằng để đơm bông, kết trái.  Hoa Đồng mang tính chất biểu hiện của ý sống, dù đứng giữa vòm trời hay ruộng đồng bát ngát, vẫn chịu đựng được nắng táp mưa sa, ươm mình để đâm chồi mà nẩy lộc.

Nguyện làm bóng cây mọc mát trên khắp nẻo về.
Hoa Đồng thể hiện hương sắc ngọt ngào cùng khắp đó đây.

Chuyên xưa kể rằng:

An Bằng tội lắm ai ơi
Mùa đông thiếu áo hè thời được thu
An Bườn ăn cá đu đù
Vô khe uống nước chổng khu lên trời!”

Những câu thơ đại loại như vậy, nếu nôm na hiểu là sự miệt khinh, còn chầm chậm quán chiếu thì mới thấy đó là sự thật mà mấy người bạn láng giềng đã ban tặng cho Quê Hương An Bườn.  Tổ Tiên Ông Bà Cha Mẹ con dân An Bườn đã giữ kín trong tủ bằng chữ “Nhẫn-Trích Phước”. Đến giờ này, khi con cháu mở ra xem, ai ai cũng được hưởng phước lộc ấy. Có phải chăng câu thơ quá thâm thúy không?  Có ngờ đâu, nó đã âm thầm thúc đẩy thế hệ con em, cháu chắt của người An Bằng, khi hiểu ra thì đã ngang nhiên thành công trên mọi lĩnh vực, đó là một việc tuyệt vời.

An Bằng xưa gọi An Đôi
Biển sông bao phủ núi đồi trong xanh
Dân cư chất phát hiền lành
Hoa Đồng nhập thể tươi xanh gối đầu.

HOA ĐỒNG THẤT BẢO là tiếng đồng thanh có sức sống nhờ hương vị ngọt ngào rưới khắp vùng đất khô cằn sỏi đá!  Người Việt chúng ta có câu ca rằng:

Ăn trái nhớ kẻ trồng cây
Uống nước thì phải nhớ nguồn.”

Đúng vậy!  Tổ tiên, ông bà, cha mẹ của chúng ta đã trồng ba cây Ngô Đồng vô giá: Nhẫn, Trích, và Lộc.  Ngày nay, con dân An Bằng được gặt hái bằng Phước Đức trích lũy của Ông Cha thì nên biết trân quý đền Ân-Hiếu-Nghĩa.  Sống như chết phải làm rạng danh An Bằng quê hương yêu dấu.

Xin tâm tình vài đoạn thơ ngổn ngang về chuyến vượt biển đầu tiên tại An Bằng.

Chuyện ban đầu, khởi từ Hoa anh ĐẨU
Chuyến du hành cơ cấu lại bỗng nhiên
Nghe vỗ về vọng đến cõi bình yên
Tìm người trung thiện dũng kiên miệt mài.

Dạo vườn Thu Nữ hỏi ý Tấn GIAI
Hai người hợp ý Đẩu Giai mong chờ
Mỗi ngày ra đợi thời cơ biển bờ
Chờ hoài chẳng thấy giấc mơ lại về.

Hai người thả bước rê ngang nhà HỀ
Chị Hiền tươi thắm, Như Hề nam ra
La cà thăm hỏi gà gáy canh ba
Hẹn nhau gặp lại mặn mà ngày mai.

Vượt nghìn trùng đường dài nhìn anh THÁI
Sân nhà anh kết trái nở về đêm
Bob Vân Lê, trước ngõ ngát hương êm
Trăng bên thềm từng đêm tiếng vang dội.

Như thúc hối mau vội tìm anh KHÔI
Mỗi sớm tối dầu chuyển đổi đầy can
Ôm tấm ván sóng cồn bàn lai láng
Giếng ven bờ đào ráng khi duyên thuận.

Vì cuộc sống phải thuần quý anh XUÂN
Nếu tình huấn … còn thuyền Xuân dự tính
Chuyến du hành bất bình tiếp tay rinh
Đêm gia đình chị Hựu mình thầm thì

Ngủ thiếp đi hiếu kỳ là em MỸ
Say giấc nồng mộng mị tuổi còn thơ
Tiếng à ơ … theo nhịp thở biển bờ
Dậy đi em bây giờ mình đi vội

Anh em mình đã hội họp đủ rồi
Thời cơ đến không thối bước quyết thề
Đêm tiễn biệt có Hiền thê nhà Hề
Bước theo sau vỗ về cái đòn gánh


Cơn mưa tạnh trời xanh sao lấp lánh
Cái đòn gánh …. anh em gánh dầu ra
Quay trả lại chủ nhà Hề bà xã
Vẫy tay chào giờ vội vã hối thúc

Đi vào cuộc đến giếng nước để múc
Vừa quay ghe lục đục mở choá điện
Giờ thiêng liêng mũi ghe chỉ hướng biển
Ngư dân làng ẩn hiện ngồi vài nơi.

Cuộc chiến này đánh đổi để cứu đời
Nếu hy sinh giữa vời ta mặc kệ
Lá Hoa Đồng quyết thề bay bốn bể
Đành gác lại không kể vợ con thơ.

Cả gia đình gắng chờ con nếu lỡ …
Máy chưa quay xin mở lời tuyên bố
Nếu ai tiếc … cảnh ngộ … nhảy bước vô
Kiếm vung lên … chặt đứt vô điều kiện.

Nghĩa ái ân tạm biệt đường dũng tiến
Trong chiến cuộc trời biển lắm thiên tai
Đường tương lai miệt mài vượt ngàn ải
An Bằng ơi … cố gắng … đại thành công.

Xin chúc mừng phụ huynh và cộng đồng
Dân làng an lạc tổ tông rạng ngời.

 

Nguyễn Tấn Giai

Hình do tác giả cung cấp.