Lê Thị Kim Liên

Người con gái có vóc dáng gầy ròm tựa như một cô người mẫu ấy lại có một trái tim yêu làng xóm một cách lạ thường.  Dù lớn lên ở Đà Nẵng và có giọng nói của vùng quê xứ Quảng, nhưng An Bằng vẫn chiếm một vị trí rất quan trọng trong tim cô. Xin giới thiệu, thành viên Anbangnews của tháng 7: Lê Thị Kim Liên – bí danh Liên Ròm.  Tuy có ròm thật, nhưng bộ không phải hình dáng này là ước mơ của nhiều cô gái muốn trở thành người mẫu đó sao?

Mời các bạn cùng theo dõi cuộc phỏng vấn của ABN với cô Liên Ròm như sau:

ABN:  Hãy giới thiệu sơ sơ về Ròm đi.

LR:  Em qua Mỹ năm em 19 tuổi cùng với gia đình.  Hiện đang sáng ở Miramar, Florida.  Đang thất nghiệp nên đi lang thang vào tu viện – sống với giây phút hiện tại.

ABN:  Nguyên nhân gì dẫn dắt Ròm đến với ABN?

LR:  Khi em gia nhập anbangnews, lúc đó em muốn mọi người An Bằng được gắn bó với nhau hơn qua những tin tức hằng ngày.  Và mọi người, có thể biết thêm về nhau, biết thêm về nhiều phong tục hằng ngày của An Bằng. Và em thấy anbangnews hoạt động rất hay nên em muốn góp sức vào những hoạt động đó. Em cảm giác như đang được học hỏi mỗi ngày về An Bằng.

ABN:  Ròm có ký ức gì với An Bằng?

LR:  Ký ức của em về an bằng thì rất nhiều. Dù lớn lên ở Đà Nẵng nhưng mỗi năm được ra làng đến 2 lần nên em rất nhớ những khoảnh khắc khi em ở làng.  Những buổi trưa hè nắng nóng, trốn mẹ cùng với anh chị họ đi câu cá rô ở mấy cái hồ của nhà hàng xóm, và khi về thì bị mẹ đặp cho tơi bời.  Nhớ lúc ngủ biển ở An Bằng vào những lúc sáng sớm với tiếng hò hét của những người đi mua cá, mực khi có những chiếc thuyền mới đi đánh cá vào.  Nhớ chợ An Bằng, cái chợ mà buổi trưa cứ lẻo đẻo theo mệ ngoại hoặc mẹ đi chợ để được ăn hàng. Nhớ món chè, nước mía, nhớ những hàng ăn vặt, nhớ từng hàng rau, hàng cá, hàng thịt và cả những buổi lễ lớn, cắm trại của chùa An Bằng.

ABN:  Nỗi nhớ ấy thật là da diết mà tất cả người con An Bằng đều đồng cảm được.  Rứa Ròm có về Việt Nam chưa?

LR:  Em về làng lại vào năm ngoái, cảm giác cái mùi, cái hương của An Bằng nó vẫn nằm trong người em. Dù em có đi đâu xa, cảm giác ấy lại càng gần hơn, gần gũi mà thân quen. Khi về lại chính ngôi nhà mình được sinh ra.

ABN:  Đúng, cảm giác thân thương ấy được dồn lên tim ngực của con người An Bằng.  Khi về Việt Nam, Ròm có làm phóng viên cho Anbangnews, cảm giác ra răng?

LR: Khi đi lấy tin cho anbangnews, em thấy rất vui. Cảm giác như mình được làm gì đó cho quê hương của mình. Và khi đi lấy tin em được học và biết thêm nhiều về phong tục của làng mình.

ABN:  Ròm có thể quay video để chào độc giả của ABN được không?

LR:  Bây giờ em đnag ở tu viện rồi. Nên mỗi ngày cũng rất là bình thường.  Không quay video được, dù có bị ma le hăm doạ.

Phỏ​ng vấn bởi ABN