ABN: Thơ là tiếng nói riêng biệt dấy lên từ cảm xúc mà ít ai có thể thông cảm, ngoại trừ chính tác giả. Tuy nhiên, khi đọc bài thơ này của chị Hạnh Đào, chúng tôi không những nhìn thấy cảnh tượng đang diễn ra trước mắt, còn cảm thông cho ngôn ngữ giản dị nhưng đi sâu vào lòng người. Là một người An Bằng đang sinh sống tại Fort Lauderdale, Florida, Hoa Kỳ, chị Hạnh Đào được những người cùng lứa tuổi trong quê hương yêu chuộng do sự phong phú về chữ nghĩa. Bấy lâu nay, chúng ta đã biết đến nhiều thi sĩ nam của An Bằng, thì đây là một bài thơ của một nữ thi sĩ An Bằng chúng ta. Đó là một bài thơ được phác họa trong lúc viếng thăm vườn cảnh trái cây sau một cơn mưa vừa tạnh. (Bài thơ được đăng trên Facebook cá nhân của tác giả, với tựa đề Mưa Tháng Sáu. Chúng tôi đã xin phép nhà thơ sửa lại tựa đề là Vườn Trái Đầu Mùa).
Vườn Trái Đầu Mùa
Buổi chiều qua ngõ vườn ai?
Mênh mông bát ngát trái sai đầu mùa
Mãng cầu, cóc, ổi, khế chua
Lại thêm đu đủ, mướp, dưa, mận, xoài
Từ trong cho đến ra ngoài
Dừa xiêm, chuối sứ nhìn hoài thích ghê
Vườn ni ai đến chẳng mê
Khoai tía, khoai mỡ, bên tê khoai mì
Bình tinh, củ chuối bên ni
Ở giữa cái rạp để Dì nghỉ trưa
Bên nớ hàng mía lưa thưa
Đàng trước hoa Phượng đu đưa mấy chùm
Trời mưa nước đọng tùm lum
Lỡ xe lún bánh văng dầm tui không?Hạnh Đào