Nắng Khóc Thuyền Xa

Nắng lên cao cho thuyền ôm đầy ắp
Chở không gian về từ phía biển khơi
Bàn tay chai vật lộn với bao đời
Da cháy rám, cánh buồm che gian khó

Đàn chim bay đùa vui cùng với gió
Trăn trở gì, biển vắng một thuyền nan?
Đêm hôm qua còn đó những bàng hoàng
Quanh quẩn với gánh dầu không tiếng động

Tiếng cọ kẹ âm thầm từ đôi gióng
Bỗng át dần theo tiếng dế canh khuya
Một ra đi là chấp nhận sự chia lìa
Có ai khóc nên biển thành vị mặn?

Chiều nay nắng, nối dài về sâu lắng
Người ra đi ôm ấp mảnh hồn đau
Nỗi băn khoăn giấu tận đáy lòng sâu
Bao trăn trở mang theo nơi biệt xứ

Cảnh sống chết biển khơi, nay lữ thứ
Ôi quê hương, khao khát một bình yên
Dù ngày kia nắng gió biết lãng quên
Chim viễn xứ vay trời tô nét Việt

Bao năm qua ngậm ngùi trong thống thiết
Cạn cơn đau, còn dậy chút niềm riêng
Sóng nhẹ lòng hời hợt vỗ triền miên
Để thao thức bao trùm quanh biển vắng

 

Lê Trúc
4/10/2021