ABN: Nhà thơ Tú Mi, một nữ sĩ của An Bằng, từng có nhiều bài thơ rải rác khắp nơi. Mùa xuân đang về đã gợi lại một cảm xúc gì đó nơi tác giả qua hình ảnh của mẹ hiền trẻn bãi biển quê hương.  Dù bãi biển đó có biến đổi, nhưng chắc chắn rằng tình mẹ vẫn luôn đọng mãi qua từng bước chân in đọng trên bãi cát mà mẹ đã từng dẫm lên.  Thời gian đó dù có thay ngày đổi tháng, nhưng phút giấy mẹ tiễn con đi trong nức nở nghẹn ngào vẫn còn đâu đó trong tâm tưởng của tác giả.  Vậy mà, mẹ đã ra đi vĩnh viễn, để cứ vào mỗi mùa xuân ta lại thấy chơi vơi và mồ côi hơn bao giờ hết.  Xin giới thiệu, một sáng tác mới của nhà thơ Tú Mi, Tìm Dấu Chân Mẹ Hiền, sau đây.

Tìm Dấu Chân Mẹ Hiền

Mùa Xuân đến con về thăm biển
Nơi năm xưa mẹ tiễn con đi
Nhìn con mẹ chẳng nói chi
Rưng rưng mẹ vội bước đi ra về

Nay trên bãi con lê từng bước
Nhìn dấu chân sóng nước cuốn trôi
Dấu chân của mẹ đâu rồi
Ngày xưa mẹ bước, chao ôi! Chẳng còn.

Con đứng ngó từng con sóng bạc
Vỗ về như tiếng hát mẹ ru
Bây giờ mẹ đã thiên thu
Ra đi biền biệt xa mù trùng khơi

Con nhớ mẹ chơi vơi da diết
Nhớ dáng người thân thiết không quên
Xuân về thương nhớ mẹ hiền
Thắp hương khấn mẹ linh thiêng chứng giùm.

Tú Mi