Vài Lời Tâm Tình 
Của Cha Mẹ Cùng Tang Gia Hiếu Quyến của:

Hương Linh: Cố Phật Tử Lê Quang Nam Pd: Quảng Quốc
Sinh ngày 23/5/1984 An Bằng, Vinh An Huế. Vn
Mất ngày 16/2/2019
Hưởng dương 36 tuổi

Kính bạch: Chư Tôn Đức Tăng Ni 
Kính thưa: Hội Phật Tử An Bằng Hải Ngoại 
Kính thưa: Chi Hội Phật Tử An Bằng tại Mississippi 
Kinh thưa: Quý Cô Bác con cháu nội ngoại cùng toàn thể tang gia hiếu quyến, Quý thông gia, Quý đồng hương và quan khách, Bằng hữu xa gần.

Kính thưa toàn thể quý vị, 
Thiết nghĩ, Có gì vui sướng hơn khi nghe tiếng ò oa của con khi lọt lòng mẹ. Giây phút thiêng liêng cao quý vui mừng của cha mẹ hơn trăm ngàn lần bắt gặp của báu. Kể từ đó, cha mẹ không màng gì đến bao nhiêu cực nhọc, khó khăn cũng chỉ vì con. Bao nhiêu tình thương yêu, trìu mến đều trao hết cho con, “bú mớm, chăm sóc, bên ướt mẹ nằm, bên ráo dành cho con…” Dù là con trai hay gái, cha mẹ cũng dành trọn đời mình thương yêu như nhau. Bao nhiêu năm tháng ngược xuôi, tần tảo nuôi con khôn lớn cũng chỉ mong sao cho con thành người, tạo dựng hạnh phúc gia đình, thương kính cha mẹ, hòa thuận với anh chị em, bạn bè và xã hội là cha mẹ thỏa lòng ước mong rồi. Trong những năm tháng qua, ba mẹ mừng thầm vì thấy con trưởng thành tạo dựng một mái ấm gia đinh, biết thương yêu vợ và đùm bọc cho con. Ba mẹ vững lòng và đặt hết niềm tin nơi con. Thật bàng hoàng khi hay sự cố xảy ra thì việc cũng đã muộn. Vì có lẽ quá tin tưởng nơi các con nên ba mẹ cũng thiếu sự quan tâm, gần gũi hay thăm hỏi. Ba mẹ thật có lỗi với các con vì chưa làm tròn hết khả năng và bổn phận của mình.

Để giờ đây, có nỗi xót xa nào hơn? 
Cha còn đây! Mẹ còn đây! 
Để chứng kiến cảnh đau thương đoạn trường này? Con ơi! “Tóc bạc tiễn người tóc xanh!” Thì còn nỗi đau buồn, cay đắng nào hơn?

Bình thường khi chỉ mất đi một người thân thì cũng đã quá đau buồn. Huống chi nữa là mất một lần cả con trai, con dâu, và những người con cháu cùng người o thân thương của cha mẹ cũng vì con mà vĩnh biệt ngàn thu? Đau! Đau! Lắm! Buồn! Buồn ơi! Nỗi lòng này ai có hay? Với nỗi khổ, niềm đau cùng tột này, ba mẹ biết ăn nói sao đây? Chỉ biết ngậm ngùi gạt nước mắt chia ly.

Giờ đây, Trước linh cữu của các con và các cháu, ba mẹ muốn thét gào cho vơi nỗi niềm thương nhớ và sầu bi. Nhưng được gì? Nếu ba mẹ được chết để thay cho các con, các cháu sống lại thì ba mẹ không tiếc gì thân mạng này. Các con ơi? Các cháu ơi? Có nghe tiếng thổn thức của ba mẹ cũng như bao nhiêu người đang thương tiếc về các con không? Nói gì đây? Làm gì đây? Để tạ tội với gia đình của các cháu cùng mệ vô tội, Hỡi con? 

Ôi! Cuộc đời sao mà ngang trái, trái ngang bẽ bàng! Chỉ vì một chút ngu si, lầm lẫn, giận hờn mà gây nên sự tang tóc cùng tột này. Lỗi tại ai? Có phải chăng ba mẹ thiếu sự dạy dỗ các con chu đáo hay không? Hãy nói đi cho ba mẹ biết, để rồi còn có những người anh chị em khác, không để tái diễn lại sự tang tóc thương tâm như thế này nữa.

Kính bạch chư Tôn Đức Tăng Ni, 
Kính thưa quý vị, 
Trong lúc này đây, trước sự hiện diện của toàn thể quý vị, vợ chồng chúng tôi không biết nói sao và làm gì đây để ăn năn và chuộc tội những lỗi lầm vụng dại do con cái gây ra. Muộn phiền đau khổ chồng chất thêm oán trách trái ngang. Thân xác chúng tôi đây dù chết đi trăm vạn lần cũng không thể nào vơi hết những xót thương cùng tột này.

Chúng tôi kính mong toàn thể quý vị mở lượng từ, độ lượng, bao dung và tha thứ. Nhất là gia đình con dâu Mỹ Lan, Cháu Lệ, Cháu Phụng cùng O Chớ, xin mở lòng thương yêu, tha thứ để chúng ta cùng nhau vượt qua những nỗi khổ, niềm đau lớn lao này. Rất mong Chư Tôn Đức Tăng Ni chứng minh cho lòng thành của chúng con.

Chúng tôi xin thành tâm sám hối và khắc cốt ghi tâm những lượng từ bao dung mà quý vị dành cho vợ chồng và gia đình của chúng tôi.

Nam Mô Cứu Khổ cứu nạn Linh Cảm Ứng Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha tát, Tát đại Chứng minh.

Đồng kính bái,
Lê Quang Thiềm 
Hồ Thị Năm